Thursday, November 8, 2012

4 cách tự nhiên để có giấc ngủ ngon


Phụ nữ ngày càng đối mặt với nhiều áp lực từ công việc, gia đình, xã hội, con cái... Thêm vào đó, nỗi lo về tuổi tác và sự suy giảm sức khỏe đã ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ, thậm chí gây ra chứng mất ngủ và tác động không nhỏ đến cuộc sống. Dùng thuốc ngủ nhất định không phải là giải pháp tốt vì thuốc ngủ gây ra phản ứng phụ ảnh hưởng đến trí nhớ. Hãy cùng tìm hiểu một số biện pháp tự nhiên cải thiện giấc ngủ một cách hiệu quả!
Tạo thói quen cho giấc ngủ
Đồng hồ sinh học của bạn sẽ hoạt động tốt hơn và giấc ngủ sẽ đến dễ dàng hơn nếu bạn duy trì thói quen sinh hoạt đều đặn. Chỉ cần tuân thủ đúng giờ giấc đi ngủ mỗi ngày, não bộ sẽ được nhắc nhở tiết ra các hormone gây buồn ngủ đúng lúc, giúp bạn không phải trằn trọc trên giường nữa. Nhưng nếu bạn cứ phá vỡ nhịp điệu sinh học ổn định và nhất quán bằng cách đảo lộn giờ giấc đi ngủ thất thường, chẳng hạn như việc “ngủ bù”  vào hôm sau, nguy cơ mất ngủ suốt tuần tiếp theo sẽ là tất yếu vì cơ thể bạn phải mất thời gian điều chỉnh đồng hồ sinh học trở lại thói quen cũ.

Friday, November 2, 2012

Cảm ơn anh vì anh làm cho tim em rung động


Khi một người phụ nữ quyết định quên đi một người đàn ông, đó không phải vì họ hết yêu mà chỉ có thể vì nỗi đau đối phương mang đến cho họ quá đậm sâu.

Phụ nữ mạnh mẽ khi mất đi người đàn ông mình yêu họ sẽ chọn cách đối mặt với hồi ức chứ không phải là bước qua hồi ức. Có những người phụ nữ sau khi người đàn ông của họ bước đi, những bản tình ca cũ, những con đường cũ, những dư vị cũ họ đều không dám nghe lại, không dám ngoảnh lại, không dám cảm nhận lại… Nhưng phụ nữ mạnh mẽ, cùng là một bản tình ca ấy họ đã từng rơi nước mắt vì nhớ thương bạn rồi họ sẽ học cách vô cảm với bạn khi nghe lại nó, cùng là một con đường ấy họ đã từng nở những nụ cười sánh bước bên bạn, nắm chặt lấy bàn tay ấm áp của bạn, họ sẽ chọn cách bước ngược lại nó, bao trọn lấy nó và mỉm cười. Đừng nghĩ rằng những người con gái đó họ điên khùng khi níu vít lại kỉ niệm, là họ đang cho mình thời gian tự tháo gỡ những nút thắt của kỉ niệm mà thôi.


 Nếu một ngày nào đó trong cuộc đời mênh mông này, vô tình hay hữu ý bạn gặp lại họ, những “người cũ” -  họ sẽ mỉm cười với bạn rồi bước đi nhẹ như một cơn gió… Đừng vội nghĩ rằng họ đã hết đau vì những gì bạn đã mang đến, mà đó đơn giản chỉ là cách họ thứ tha cho chính hận thù trong lòng mình.

Như chờ tình đến rồi hãy yêu


(Trích “Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi” – Phạm Lữ Ân)

Sáng nay tôi nhìn thấy em ở ngã tư. Đèn đỏ còn sáng và đồng hồ đang đếm ngược. Ba mươi chín giây. Em đang vội, chiếc xe đạp điện màu đỏ cứ nhích dần lên. Không chỉ mình em, nhiều người khác cũng vội. Những chiếc xe máy cứ nhích dần, nhích dần lên…Sống là không chờ đợi. Dù chỉ mấy mươi giây.

Tôi nhớ có một hôm nào đó, em đã nói với tôi rằng đấy là một triết lý hay, ta phải tranh thủ sống đến từng giây của cuộc đời.

Nhưng em biết không, đừng vì bất cứ một triết lý hay nào mà gạt bỏ đi ý nghĩa của sự chờ đợi. Bởi chờ đợi ở đây không phải là há miệng chờ sung, mà chờ đợi là một phần của bài học cuộc đời. Em sẽ bằng lòng đợi chứ, nếu em đã học biết về điều sẽ xảy ra?

Đợi khi xếp hàng ở siêu thị, vì biết rồi sẽ đến lượt mình và rằng đó là sự công bằng. Đợi tín hiệu đèn xanh trước khi nhấn bàn đạp, vì biết đó là luật pháp và sự an toàn cho chính bản thân. Đợi một người trễ hẹn thêm dăm phút nữa, vì biết có bao nhiêu việc có thể bất ngờ xảy ra trên đường. Đợi một cơn mưa vì biết rằng dù dai dẳng mấy, nó cũng phải tạnh. Đợi một tình yêu đích thực vì biết rằng những thứ tình yêu “theo phong trào” chỉ có thể đem đến những tổn thương cho tâm hồn nhạy cảm của em…

Vì vậy mà hãy cứ bình tâm, em nhé. Cuộc đời ta cũng như rượu vang vậy. Có những loại vài tháng là uống được. Nhưng cũng có loại phải lưu giữ rất nhiều năm để đạt độ chín cần thiết. Điều quan trọng không phải là sớm hay là muộn, mà là đúng lúc. Bởi mọi thứ đều có thời điểm của riêng mình. Vị rượu ngon chính là phần thưởng của tháng năm.

Cảm ơn người bạn đã đưa anh đến!


Chị tìm hiểu mới biết, vợ anh ngoại tình nên họ mới ly hôn. Hóa ra, anh không tệ như chị nghĩ. Chị cho phép mình mở lòng với anh…
Gần đến tuổi 35, bạn bè giới thiệu chị với một người đàn ông. Chút tự ái con gái, chị giãy nãy từ chối.
Người làm mai cứ thuyết phục mãi: Anh ấy là người tốt, cứ gặp đi rồi biết, nếu không được thì làm bạn. Nể lời, chị nhận gặp mặt.
Kết quả thật bất ngờ, chị có cảm tình với anh ngay lần gặp đầu tiên. Anh không đẹp trai nhưng dễ nhìn. Anh nói chuyện không hay nhưng chân thành, lại rất hiền. Anh cũng tỏ ra là một người lịch thiệp. Chị đã bắt đầu nghĩ đến tương lai.

Thế nhưng, đến lúc đó, người bạn mới cho biết anh đã có một đời vợ, đã ly hôn nhưng không có con. Chị giận bạn thực sự, có cảm giác mình bị coi thường. Chị oán trách sao bạn không nói sớm hơn để chị từ chối gặp mặt, để không gieo vào lòng chị bao mơ ước. Người bạn giải thích, vì quý chị và quý cả anh ấy, biết anh ấy là người tốt nên mới giới thiệu, nếu nói trước, e rằng chị thành kiến mà không chịu gặp. Đang lúc trong lòng bị tổn thương, chị buông một câu: Tốt sao lại ly hôn? Chị cảm nhận người bên kia thẫn thờ gác máy.